Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

24/11!

            Hôm nay là ngày đèn đỏ, nên thấy đau bụng suốt từ sáng đến giờ. Mấy hôm nay người mệt mỏi, hoá ra là sắp...Hi. Vừa lĩnh lương ở công ty mới xong, ko biết nên khao cả nhà cái gì đây, hihi. Chuẩn bị về tí đi mua cho chồng 1 cái áo len mới chăng? Mua cho con gái một món đồ chơi mới chăng? Lâu lắm chưa mua đồ chơi cho con. Thôi để nghĩ xem đã. Uhm, Đau bụng!!!

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

Mệt

            Hai hôm nay bỗng dưng cảm thấy người mệt mỏi thế ko biết, mệt, ko vui, ko...túm lại là mệt! Hic2.

Thứ Ba, 16 tháng 11, 2010

Bực mình!

            Có những lúc cảm thấy thật là bực mình với DH. Đúng là hay nói nhiều, hay cãi cố, hay giải thích, lắm lúc thấy bực mình ghê gớm. Chồng thì lúc nào cũng bênh. Bực mình! Đây nha, buổi sáng công việc của DH là dậy nấu cơm cho aH mang đi, thế mà hôm nào cũng kéo dài từ 6h sáng cho tới 7h30, chả hiểu cứ laonh quanh làm gì( ngoài mỗi việc nấu cơm, quýet nhà). Quần áo thì cũng thế, cứ thừa thời gian thì lại chui vào giặt quần áo, có mấy cái quần của con thôi cũng vào giặt, có mỗi cái quần của bố thôi cũng vào giặt. Mình mua thức ăn về thì có mình bế cún cái lại tranh thủ đi nhặt rau, chuẩn bị nấu cơm, thành ra, bữa cơm kéo dài từ 5h chiều tới 7h30 tối chồng về ăn mới xong. Nói chung cứ luôn chân luôn tay, công việc chỉ có thế chẳng qua là ko biết sắp xếp mà thôi. Mình cứ nói cái gì thì lại tỏ vẻ ko thích, kêu uh nhưng lần sau lại ko làm theo, bực mình. Mà mình ghét nhất là cái tính hay nói nhiều, có những lúc mình chỉ bảo mỗi một câu mà lại nói dài sau đấy bao nhiêu. Sáng nay mình tức quá. Mình thấy đôi dép đen của DH trong nhà, mình hỏi DH đi vào à? Kêu ko, mình ko nói gì nữa thế mà cứ nói lằng nhằng với a Hiền để giải thích về cái vụ đó. Nói nhỏ mình ở trong nhà tắm mình nghe thấy mình nói vọng ra, cháu hỏi có mỗi thế, ko phải thì thôi mà Dh cứ nói đi nói lại mãi thế. Bực hết cả người. Ko phải là DH của a Hiền thì mình nói cho ấy chứ. Đúng là nhờ ng nhà lên phức tạp thật, cứ phải giữ ý, nhiều khi bực dọc làm sai mà vẫn phải cười, ko dám thể hiện ý của mình. Bực thật!

Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010

Nhớ!

           Ngồi rảnh rỗi quá lại thấy nhớ con. Nhớ những lúc nó í éo theo mẹ, nhớ những lúc nó cười duyên, nói chung là nhớ hết, đang cố chờ cho hết giờ để chạy về với con, bế con lên, hôn hít một lúc. Mẹ nhớ  và yêu con nhiều!

Ngày đầu tuần!

            Hôm thứ 7 vừa rồi, lượn phố với chồng, mua đc thêm 2 cái váy, mình thấy mặc vày ng mình trông đỡ béo hơn, nhưng đi làm thì có vẻ mọi người ko thích lắm. Con gái mừ...Hôm nay đã là thứ hai rồi mà ko thấy chú An gọi điện gì cả, công cuộc vào may Đức Giang chưa thấy khả thi cho lắm. Vậy là mình đi làm ở đây cũng được 1 tháng rồi đấy, nhưng chưa được lĩnh lương, hihi. Đi làm mà bận rộn quá cũng mệt, nhưng nhàn rỗi quá thì cũng chán. Mình muốn nâng cao giá trị bản thân, nhưng lại ko biết phải làm thế nào? Những cám dỗ của đời thường như: nghỉ ngơi, xem ti vi, chơi, buôn chuyện...khiến mình ko bứt ra được để dành thời gian cho đọc và học. Thế đấy!

Thứ Năm, 11 tháng 11, 2010

Những sai sót cần tránh trong công tác kế toán tài chính

alt
Làm công tác kế toán như nuôi con mọn, mỗi nghiệp vụ, mỗi quá trình đều cần tới các thủ tục giấy tờ mà nhiều khi người thực hiện không để ý tới hoặc không lường trước, Một sai sót dù rất nhỏ cũng có thể dẫn đến nhiều phiền phức cho doanh nghiệp, thậm chí có thể tiềm ẩn hậu quả rất lớn, bài viết này xin giới thiệu tới bạn đọc những sai sót nho nhỏ cần tránh khi thực hiện tác nghiệp hoặc hoàn thiện các thủ tục chứng từ kế toán.
Hóa đơn :
Khi mua hoá đơn :
Giấy giới thiệu (GGT) :
- Không ghi rõ đến cơ quan thuế để mua hoá đơn (chỉ ghi chung chung đến liên hệ công tác...)
- Các chỉ tiêu như số giấy giới thiệu, ngày, họ tên và chức vụ người được cử đi, tên chữ ký của người ĐDPL, đóng đấu ...... không rõ ràng. Nhân viên đến mua hoá đơn :
- Không mang theo CMND.( Người được giới thiệu )
- Khi gần hết giờ hành chánh mới đến liên hệ mua hoá đơn .
- Cử người không hiểu biết về hoá đơn chứng từ (như bảo vệ, tạp vụ, nhân viên trực điện thoại...) đi mua hoá đơn .
- Không đem theo Phiếu theo dõi tình hình cấp phát hóa đơn ,
- Không lập báo cáo tình hình sử dụng hóa đơn ở ký gần nhất .
- Chưa chuẩn bị con dấu khắc Tên DN , Mã số thuế ) để đóng trên liên 2 Sử dụng hoá đơn :
Khi mua hàng :
- Không nhận hoá đơn tại nơi xuất hàng mà nhận hoá đơn do người bán đem đến (dễ bị nhận hoá đơn giả).
Khi xuất hàng :
- Không xuất hoá đơn GTGT đối với Hàng hóa Xuất khẩu ,
- Không xuất hoá đơn đối với doanh thu hàng uỷ thác xuất khẩu.
- Không lót giấy carbon giữa các liên.
- Thiếu chữ ký người mua trên hoá đơn.
- Không ghi thuế suất thuế GTGT . Báo cáo sử dụng hoá đơn : Không lập báo cáo sử dụng hoá đơn theo định kỳ.( Tháng , Quý , Năm ) Các bảng kê hoá đơn bán ra , mua vào :
- Ghi không đầy đủ cột mục theo qui định.
- Cột ngày chứng từ ghi không theo đúng định dạng 30/01/2002 (ghi sai là 01/30/2002 hoặc 30-Jan-02, 2002-01-30 v.v...)
- Trong bảng kê HHDV bán ra không ghi đúng thứ tự số hoá đơn đã sử dụng, không kê hoá đơn đã huỹ vào bảng kê, đồng thời cũng dễ bị kê khai trùng nhiều lần cho cùng một hoá đơn.
- Không lập bảng kê riêng đối với hàng hoá bán ra không chịu thuế GTGT (như hàng đại lý bán đúng giá)
- Trong bảng kê hoá đơn mua vào không lập bảng kê riêng đối với những hàng hoá dịch vụ phục vụ cho sản xuất, hàng không chịu thuế GTGT.
Kê khai thuế :
Kê khai thuế GTGT hàng tháng
- Thiếu chỉ tiêu 5 (dòng thuế GTGT được khấu trừ)
- Nhầm lẫn giữa các dòng làm sai lệch nội dung của tờ khai.
- Nhân viên kế toán làm cho nhiều công ty khác nhau, khi lập tờ khai bằng máy tính quên thay đổi mã số thuế, tên công ty, địa chỉ .... của công ty.
- Gộp doanh thu và thuế đầu ra của nhiều thuế suất ghi chung vào một dòng
- Không tính gộp cả doanh thu của HHDV không chịu thuế GTGT vào chỉ tiêu 1.
- Cấn trừ số thuế phát sinh âm kỳ này với nợ thuế GTGT chưa nộp của kỳ trước.
- Tính vào số thuế GTGT đầu vào đối với hàng hoá nhập khẩu theo thông báo của Hải Quan, trong khi chưa nộp thuế GTGT hàng nhập khẩu đó.
- Kê khai khấu trừ 3% đối với hàng hoá không thuộc diện chịu thuế GTGT, hoặc hàng hoá thuộc đối tượng chịu thuế TTĐB nhưng mua về không phải để bán ra.
- Không tách riêng bảng kê Hàng hóa DV mua vào có hóa đơn bán hàng được khấu trừ tỷ lệ 3% . Kê khai thuế thu nhập cá nhân hàng tháng đã chặn trừ tại nguồn :
- Hàng tháng đã chặn trừ thuế thu nhập của người lao động nhưng chiếm dụng không kê khai và nộp vào ngân sách kịp thời đúng theo qui định của pháp lệnh thuế thu nhập.
- Những đơn vị có nộp thuế TNCN của người nước ngoài, không lập riêng tờ khai hoặc đã kê khai lẫn lôn giữa người VN với người nước ngoài. Kê khai thuế Thu nhập doanh nghiệp hàng năm :
- Không chủ động kê khai đúng thời gian theo qui định của Luật thuế, bị cơ quan thuế nhắc nhở, xử phạt hành chánh.
- Đơn vị tính : Nội dung số liệu không tương ứng với đơn vị tính đã ghi bên trên biểu mẫu.
- Không ghi đầy đủ các khoản chi phí theo đúng mẫu qui định.
Quyết toán thuế GTGT năm
- Dòng thuế phải nộp ghi tổng số thuế đầu ra, và dòng thuế đã nộp ghi tổng thuế GTGT đầu vào.
- Dòng thuế đã nộp năm quyết toán : Ghi sai là số đã nộp cho năm báo cáo (bao gồm cả thuế đã nộp vào tháng 1 năm sau nộp cho tháng 12 năm trước). Đúng ra là số đã thực nộp trong năm báo cáo (bao gồm những chứng từ nộp từ ngày 1/1 đến 31/12 của năm báo cáo, không phân biệt nộp cho năm báo cáo hay truy nộp cho các năm trước).
Hồ sơ báo cáo quyết toán thuế :
- Không thiết lập đầy đủ hồ sơ về tài sản cố định, mua sắm TSCĐ không có hoá đơn hợp lệ. - Thiếu bảng đăng ký tiền lương; hạch toán chi phí tiền lương nhưng thiếu hợp đồng lao động; bảng lương không có người ký nhận.
- Thiếu bảng kê hồ sơ quyết toán thuế (liệt kê danh sách hồ sơ đính kèm theo nhằm tránh thất lạc).
- Doanh nghiệp được thụ hưởng chế độ miễn giảm do ưu đãi đầu tư nhưng quên hoặc không biết cách hạch toán và báo cáo quyết toán với cơ quan thuế; hoặc chờ cơ quan thuế đến kiểm tra để xác định số thuế được miễn giảm.
Nộp thuế :
- Ghi nhầm tên người nộp là tên cá nhân đi nộp tiền ( Phải ghi tên pháp nhân Doanh nghiệp ).
- Không nắm rõ các qui định về thời hạn nộp thuế của từng sắc thuế để chủ động nộp trước ngày hết hạn, bị cơ quan thuế nhắc nộp và bị phạt nộp chậm.
- Giấy nộp tiền vào ngân sách nhà nước : Không ghi rõ tài khoản của cơ quan thuế trên giấy nộp tiền, thiếu quan tâm ý nghĩa của những mã hiệu mục lục ngân sách nhà nước có liên quan (cấp, chương, loại, khoản, muc, tiểu mục) để ghi cho đúng.
- Khi phát sinh khoản phải nộp (không thuộc các loại thuế thông thường) đã không lập tờ khai nộp cho cơ quan thuế
Hạch toán kế toán
- Ngay sau khi lập đề nghị hoàn thuế GTGT, doanh nghiệp đã không hạch toán làm giảm số dư nợ, không hạch toán đồng thời vào tài khoản phải thu phải trã, mà vẫn để số thuế nầy được tiếp tục khấu trừ cho kỳ sau.
- Ngay sau khi nhận được quyết định xử lý, xử phạt... của cơ quan thuế, doanh nghiệp không thực hiện hạch toán ngay vào sổ sách kế toán hiện hành, làm số dư các tài khoản thanh toán với ngân sách khác biệt với sôÌ� liêÌ£u của cơ quan thuế.
- Sổ sách kế toán áp dụng máy vi tính : Định kỳ hàng tháng không in ra toàn bộ sổ sách phát sinh; sổ đã in ra không có số trang, không có giám đốc và kế toán trưởng ký; không tự đóng dấu giáp lai.
ĐĂNG KÝ THUẾ
- Thay đổi kế toán trưởng, địa chỉ kinh doanh , tài khoản và ngân hàng , điện thoại, fax, e-mail.... không đăng ký với cơ quan thuế.
HOÀN THUẾ GTGT
Hồ sơ chứng minh hàng xuất khẩu :
- Không thuyết minh sự sai biệt giữa hoá đơn và tờ khai Hải quan; giữa hoá đơn và chứng từ thanh toán.
- Thiếu chứng từ thanh toán hợp pháp đối với hàng xuất khẩu .
- Không có xác nhận của Hải quan tại ô 47 của tờ khai Hải quan .
Văn thư đề nghị hoàn thuế (mẫu 10/GTGT) không xác định mình thuộc đối tượng cụ thể nào được hoàn thuế (xuất khẩu hay âm luỹ kế 3 tháng v.v...).
Bảng kê khai tổng hợp số thuế phát sinh đề nghị hoàn không khớp với số thuế GTGT đã kê khai hàng tháng (phải điều chỉnh lại số liệu đã kê khai nhầm trước khi lập hồ sơ hoàn thuế).
Phó giám đốc hoặc người được uỷ quyền ký tên vào văn thư đề nghị hoàn thuế GTGT không được xem là hợp lệ.
Tài khoản đề nghị chuyển số tiền thuế GTGT được hoàn không đúng với số hiệu tài khoản và tên ngân hàng đã đăng ký thuế.
(TCKT)

Thứ sáu!

            Thời gian trôi nhanh quá vậy ta? Mình cứ nghĩ trong đầu hôm nay là thứ 5, mai là thứ 6, liền bấm điện thoại lên xem thử, trời hôm nay đã là thứ sáu rồi, nhanh quá, sướng quá. Hihi. Thấy sướng liền có cảm xúc luôn để viết blog. Hí hí. Mình đang muốn đi mua thêm mấy bộ váy, chả có đủ váy mặc cho 1 tuần gì cả, tính ra chỉ có 2 bộ mùa đông, 3 bộ mùa hè. Muốn mua thêm một hai cái váy dạ mùa đông nữa, mặc cho lịch sự, đỡ béo, chứ mặc quần thì nhìn quả vòng 2 vòng 3 của mình thì phát sợ. Mặc váy đi làm thấy mọi người kêu gọn hơn nhiều so với mặc mấy bộ ở nhà.
            Mình là người làm việc theo cảm hứng, đang đọc tài liệu về thuế, lại nhảy sang viết blog, đang viết blog lại nhảy sang vào yahoo...tính mình vậy mà. Cứ chợt nghĩ ra cái gì là lại làm theo luôn. Ngày xưa ôn thi cũng thế, cứ đang ôn thi lại nhắn tin, nghe nhạc, nghe Q&S, ăn...thế nên kết quả lúc nào cũng ở đoạn khá chứ không thể giỏi được. Hihi.
            Hiện nay mình đang theo đuổi theo ngành kế toán DN, mình cũng chả biết làm thế nào để cho giỏi được, đang vô phương hướng đây, người ta bảo muốn giỏi phải học mà  chả biết học cái gì. Ngày trước đi học còn có sách cho môn mình ôn thi, học quyển đó kiểu gì đi thi chả ok. Nhưng bây giờ thì chịu :(. No biết làm thế nào?

Thứ Tư, 10 tháng 11, 2010

Cúm và ho!

            Uhm, vừa cúm vừa ho thấy mệt quá đi mất! Sao đợt này ho lâu thế, thấy thật là khó chịu vì ho dữ dội quá. Mệt thật! Hôm qua anh Thưởng gọi điện nói chuyện với mình gần 20p, anh ấy đang chuẩn bị lên máy bay về Bắc, đám cưới em gái anh ấy mà. Anh ấy về 10 ngày, kêu rỗi sẽ lên nhà mình chơi, nhưng cũng chả biết vì về bao nhiêu việc, lại cả bạn bè họ hàng nhà anh ấy nữa cơ mà. Hi. Thôi chỉ cần thỉnh thoảng anh, em gọi điện hỏi thăm nhau là ok rồi. Chứ mọi người cứ bạn rộn với cs hiện tại quá chẳng còn đâu mà nghĩ đến bạn bè cũ, vậy là càng ngày càng xa nhau, đến lúc muốn nhấc máy gọi hỏi cũng thấy ngại. Đang viết dở thì xếp gọi, hihi. Mất hết cảm xúc rồi, lúc nào có lại viết tiếp ha!

Không đề!

            Đã lâu ko viết blog, chẳng phải vì mình qúa bận rộn, mà mình bỗng dưng lãng quên nó trong thời gian ngắn. Đến hôm nay, mình đã thực sự hết buồn về chuyện thi trượt ở cty của anh Thái. Nói thật lâu lắm mới có chuyện làm mình buồn lâu như vậy. Mình buồn vì sao nhỉ? Một mặt vì ko đỗ ở cty với điều kiện tốt: gần nhà, lương cao, mặt khác vì do bài làm của mình ko được đánh giá cao nên mình buồn về kiến thức của mình, buồn vì sao nghiệp vụ lại có vấn đề đến như vậy?
          Uhm... nhưng thôi, bây giờ lại an phận rồi, chẳng gửi hồ sơ đi đâu nữa, hiện tại cứ làm ở chỗ a Dương đã. Nếu chú An xin được vào cty may Đức  Giang thì xin chuyển còn ko thì thôi, cứ tạm thời ở đây đã ha, gần nhà, mà cũng nhàn.
          Mấy hôm nay mình bị ho hắng quá, Minh Huyền cũng bị ho, dạo này đang chuẩn bị nhú 2 răng cửa trên, cả ngày uống có 60ml sữa ngoài, bú mẹ 2 lần, chẳng đủ tiêu chuẩn là phải 600ml/ngày gì cả. Chẳng hiểu sao từ hồi đi làm sữa mình lại ít đến như vậy, cả ngày con ko bú mà cũng chẳng căng sữa, hơi buồn một chút vì con gái đã ko chịu ăn sữa ngoài rồi mà mẹ lại còn ít sữa.
       

Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2010

Buồn!

Buồn quá! Vậy là mình ko trúng tuyển thật rồi! Hôm qua mình cứ hi vọng, cầu nguyện, rồi lại hi vọng, ăn ko ngon, ngủ ko yên, vậy là sáng nay mình quyết định gửi cho anh ấy một email, với lời cảm ơn và thực tế là muốn biết xem kết quả ntn? Anh ấy có gửi lại cho mình và nói bài thi của mình ko đạt kết quả như anh ấy mong muốn, mình cũng ko rõ sai ở chỗ nào nữa, anh bảo ngoài ra anh còn xét cả điều kiện gd, tinh thần làm việc...Vậy là trượt 100% rồi. Buồn quá đi mất! Cũng chẳng biết diễn tả nỗi buồn này ntn nữa? Chỉ biết trong lòng mình bây giờ cảm thấy rất buồn. Thất bại! Thất bại! rồi lại thất bại! :(

Đi thi tuyển!

Hôm nay xin nghỉ để đi thi tuyển. Hí hửng phóng xe đi, tưởng muộn, ai dè mình vẫn là người đến sớm nhất. Hihi. Lúc đầu mới vào ko biết là vì rét hay do lâu rồi ko đi làm một bài thi nên thấy run run. Uhm, ngồi chấn tĩnh một lúc, anh ấy tiến hành phát đề thi. Nhìn vào toàn USD chả thấy VNĐ đâu, cũng chả thấy tỷ giá đâu, hoảng hoảng. Nhưng thôi, cứ làm theo ý hiểu của mình, mình cứ gọi đại số A là tý giá thực tế. Sau đó tiến hành làm bình thường, hạch toán nghiệp vụ thì ko vấn đề gì nhưng đến phần cuối cùng đó là lên bảng cân đối TS mình quên béng mất, mình ko còn nhớ dạng BCĐKT nữa, huhu mình làm sai bét cái phần đó. Đúng là chán vì tối hôm qua có cơ hội xem lại phần đó thì mình lại bỏ qua. Buồn thế chứ nị. Sau khi nộp bài thì vào phỏng vấn luôn. Anh ấy bảo anh thấy ấn tượng vì bộ hồ sơ của em, nhưng ko ấn tượng về bài làm của em. Hic2. Anh hỏi em tự nhận xét về khả năng giao tiếp của mình, mình kêu em thấy mình hơi trẻ con. Anh hỏi còn gì nữa ko, em cũng ko biết nói thế nào. Anh hỏi em đi làm ngay đc ko, ko ạh, vì sao vì mai là thứ 7, cn mà anh. Anh hỏi em đi làm có gì trở ngại ko, có ạh vì em có con nhỏ, nếu cty yêu cầu tăng cường em có đi ko, ko ạ, em chỉ đi trong giờ hành chính thôi. Trời ơi, trên đường về mình vừa nghĩ lại thấy mình ngốc quá đi mất, trả lời như vậy thì làm gì có ai muốn tuyển? Đến bản thân mình nghe còn thấy chối nữa là, huhu, buồn quá. Mình thấy lương ở đó cao, cơ hội phát triển cũng có nên rất mong được tuyển vào đo. Nhưng ôi thôi, giừo này đã là hơn 4h chiều rồi mà anh ấy ko điện thoại, chắc trượt rồi...Buồn thế ko biết. Vì mình bảo có gì anh báo sớm cho em nhé, thế mà giờ này điện thoại vẫn im re, trượt, đúng là số  mình chỉ có thế thôi, chỉ có thể nhận lương 3 cọc 3 đồng mà thôi. Chán thế chứ nị! Đúng là Hạnh ngố tàu, thật thà quá cũng dở! Dở quá ấy chứ! :(

Thứ Năm, 21 tháng 10, 2010

Về quê!

           Hôm qua 20 - 10, cả nhà về quê ăn giỗ (Mỹ Đức). Chồng mình chả ý kiến 20 - 10 gì cả, thấy hơi buồn. Có lẽ cũng tập quen dần vì anh ấy vốn không phải tuýp người lãng mạn mà. Qua cho cả Minh Huyền về, con cún đi thế mà hôm nay bình thường vẫn nghịch khoẻ, trộm vía, hihi. Ah, hôm qua về quê lên lại biết tự ngồi dậy rồi, yêu thế không biết.
          Dạo này bỗng dưng buồn thế, chẳng biết nên định hướng nghề nghiệp như thế nào? Uhm...mình bây giờ thế nào nhỉ? Chẳng còn xứng đáng vời những gì mình đã nghĩ - ko cố gắng, ko học hỏi, ko tự nâng cao giá trị bản thân - mình đang tụt hậu, mình an phận, an phận một cách quá thể - buồn! Làm thế nào để kiếm được nhiều tiền nhỉ? Câu hỏi mà bao nhiêu người đặt ra, nhưng ko phải ai cũng có câu trả lời chính xác, cũng có những người tìm ra lối đi cho mình và trở nên giàu có, có những người chỉ làm công ăn lương, thu nhập chỉ "đủ" sống. Mình thuộc vào tốp người thứ 2, ì ạch và lười biếng! That's all!

Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2010

Hỏi thăm

            Lâu lắm rồi mới có người ngày xưa thích mình gọi điện hỏi thăm. Nói chuyện một hồi, anh ấy kêu anh vẫn thường gọi điện đấy chứ chỉ có điều anh ko nói gì thôi - àh, thì ra là vậy! Anh ấy bảo vẫn chưa có người yêu vì chưa quên được mình...
            Lại một anh chàng khác cũng bảo cứ khi nào buồn về chuyện tình cảm thì lại nhớ đến mình, rồi có người thì kêu ân hận vì đã ko dám tấn công mình, vì hồi đó còn e dè ngại ngùng( mình biết thừa là thích mình nhưng mình ko thích thôi :D )ko ngờ mình cũng có duyên đấy chứ, có chồng rồi mà vẫn có người tiếc! híhí! Mấy chàng kêu tiếc ko lấy được mình làm vợ vì mình dịu dàng, nữ tính...Uhm, cũng có lúc đanh đá đấy chứ, nhưng đa số là hiền nhỉ? hihi. Chồng mình bảo thích tính mình - vui vẻ, hiền lành! Thực ra thì ai mà chả có khuyết điểm, mình cũng chẳng đáng yêu đến mức như thế nhưng nó nằm trong phạm vi chấp nhận được mà thôi. Đôi khi cái gì ko có được thì người ta cảm thấy tiếc nuối ấy mà.
           
Vì sao mình mến bạn?
Người đa sầu đa cảm như mình nhiều khi mình cũng ko hiểu mình nghĩ gì nữa. Có nhiều lúc thật bâng khuâng, thật trống rỗng và để rồi nhìu lúc lại bùng cháy lên một niềm tin mãnh liệt...

Bạn iu dấu, bạn là người con gái đầu tiên tôi rung động, và để rồi, đến tận bây giờ, tôi vẫn ko quên được bạn, vẫn luôn nghĩ về bạn mỗi khi lòng trống vắng, và cả những đêm lẻ loi một mình - cô đơn ly cà phê.

Mặc dù bạn đã đi đến một nơi rất xa, có thể rất nhìu năm nữa chúng ta mới gặp lại nhau, nhưng... quả thật bạn đã để lại rất nhiều kỷ niệm cho tôi, tôi sẽ ko quên bạn, sẽ luôn nghĩ về bạn và bạn hãy nhớ nhé, tại một góc nào đó, nơi xa xa... có một người vẫn luôn nhớ đến bạn, luôn quan tâm đến bạn và cầu chúc cho bạn những điều may mắn.

Thân gửi bạn của tôi...!

Và ... vì sao tôi thích bạn nhỉ? Có lẽ là...

Chỉ khi ở bên bạn, tôi mới nhận ra chính tôi.
Bạn đã đem lại cho tôi những cảm giác mà tôi chưa bao giờ có trước đó.
Bạn không bao giờ bỏ rơi tôi. Điều đó sẽ làm tôi thêm vững bước.
Sự chân thành và sâu sắc của bạn mãi là ngọn lửa thắp sáng tình cảm của hai chúng ta.
Tình cảm của bạn làm tôi xúc động. và tình cảm ấy sẽ luôn ở mãi trong tôi.
Bạn đã chỉ cho tôi biết ý nghĩa thực sự của tình yêu.
Tôi có thể nói với bạn bất cứ điều gì và bạn sẽ không chê cười.
Mỗi khi nghĩ đến bạn, tim tôi lại đập loạn xạ.
Mỗi khi tôi nhìn bạn, tôi lại thấy hồi hộp lạ thường.
Bạn luôn là chủ đề trong những giấc mơ của tôi.
Bạn có một khả năng hài hước tuyệt vời.
Bạn luôn có những ý tưởng lãng mạn và thú vị.
Bạn làm những điều tốt đẹp cho tôi hơn là tôi đáng được nhận.
Khi bạn và tôi cùng nhau, chúng ta có thể lảm được điều kì diệu.
Bạn là người đã mở cánh cửa trái tim tôi.
Và... tất nhiên, tôi thích bạn vì tôi ko biết vì sao nữa...

Chúc bạn luôn hạnh phúc bên người thương yêu nha!
 
 

Tâm trạng!

            Mình bắt đầu đi làm được mấy hôm rồi, vì mới nên công việc cũng chưa có gì cả. Được cái mọi người ở đó cũng thân thiện, các anh các chị cứ ngạc nhiên khi mình bảo mình đã có chồng và có em bé! Ban đầu khi chưa biết mình đã có gia đình. Các anh cứ trêu mình, khen mình xinh. Chính tỏ đi ra ngoài ăn mặc tử tế thì cũng không đến nỗi nào nhỉ? Đấy là mình còn ko đánh phấn đấy nhé!^ ^. Hôm qua xuống chi cục thuế cũng vậy, anh bảo vệ cứ kêu là em này dịu dàng, hiền mà xinh thật đấy, chú trưởng phòng kế hoạch thì kêu "mình mà có cô con dâu như thế này cũng sướng", làm mình phổng hết cả mũi :)). Giờ giấc thì cũng thoải mái, sáng 8h mới đi, trưa 11h30 về chiều 13h đi, chiều 17h về. Được cái là ko gò bó về thời gian, còn về cho Minh Huyền bú được. Tuy nhiên, mình vẫn cảm thấy lo lắng, Xí nghiệp thì đang xuống dốc, các anh chị làm ở đó chuyển đi hết, mình thì lại lao đầu vào. Thực ra chuyện đó cũng chẳng quan trọng, miễn là anh ấy trả lương mình đầy đủ và đúng tiến độ. Vấn đề lo lắng là ở chỗ đó, a L kế toán cũ ở đó bảo xác định làm cho xây dựng là có khi mấy tháng mới được lĩnh lương, làm mình lo hết cả người. Đã đang qủa bí thì chớ, lại bị hoãn lương thì lo lắm. Giờ cũng chả biết nên thế nào? Tâm trạng lại hỗn loạn rùi...Biết làm sao đây? Cứ thoải mái rồi lại ko thoải mái, đúng là con người lắm chuyện thật!
          

Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010

Đi phỏng vấn!

            Hôm nay đi phỏng vấn về thấy vui vui, tuy lương ko cao nhưng được cái gần nhà, đúng như ý của mình.Công việc chắc cũng ko có gì là phức tạp lắm, tuy vậy lại là doanh nghiệp xây lắp chứ. Cái loại hình khó nhất, mình cũng toàn bỏ qua khi đọc đến đó chứ. Hihi. Anh ấy bảo nếu đi làm thì mai đi làm luôn, được cái giờ giấc thì ko quá gò bó, đi muộn về sớm một chút cũng được. Thường thì chỉ có một mình một văn phòng, đó là xí nghiệp trực thuộc công ty mà, lại còn là công ty nhà nước nữa chứ. Thế nên mình thấy cũng hay, để mình tranh thủ mấy ngày đầu tháng tính lương kiêm đi mua hoá đơn luôn. Uhm, thế cũng hợp lý đấy nhỉ. Tối về thử bàn với chồng xem, chồng mà đồng ý thì mình sẽ gọi điện cho anh ấy ngày kia hẵng đi, cho em có tinh thần chuẩn bị nữa chứ nị. ^_^

Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2010

Nhuộm tóc!^^

            Mấy hôm nay bận quá, ko viết blog được. Mọi người ở quê ra nhà mình chơi tiện thể đi chơi 1000 năm luôn. Hôm trước, máu mê quá mồng 1 đầu tháng cũng hăm he đi nhuộm tóc. Ngồi từ 5h30 đến 8h thì xong. Phóng xe về nhà, hihi chồng mình nhìn thấy, chê luôn. Chồng ko thích nhuộm tóc, chồng chỉ thích chân quê thui. Uhm...nhưng mà mình nhuộm màu nhẹ mà, thấy mọi người ở quê ra cũng khen đẹp, khen kiểu tóc mới này hợp với mình, sướng!!! Con em nhà chú mình - tên Nguyên( hơn mình cũng đến gần chục tuổi) nhìn sướng quá, kêu chị đưa em ra em cũng muốn cắt giống kiểu này. Nhưng mà ra thì hắn tư vấn cho cắt kiểu khác cho hợp với mặt hơn, cũng nhuộm, tổng 500k! Hic, làm đẹp nên đành phải đầu tư thôi, mình trêu nó vậy. Quả đầu của mình tổng thể hết 1triệu nhưng về chỉ dám khoe 500k cho mọi người đỡ sốt ruột. Hihi, còn kêu với chồng là họ khuyến mãi nhuộm tóc, ko mất tiền thì tội gì vợ ko nhuộm. Chồng bảo, lần sau họ khuyến mãi cũng đừng nhuộm nhé! Vâng!^^. Mình đúng là người vợ ngoan hiền mừ...^_^
            Tối hôm 9/10 mọi người đi phố chơi, mình thì ko thể đi vì Minh Huyền còn nhỏ quá, hôm đó sang nhà a Hoàng Sn con trai anh ấy mà. Ăn uống xong đi về ngủ. Tầm 23h mọi người đi chơi phố về, tưởng háo hức mai đi tiếp ai dè đoàn quân rủ nhau sáng sớm mai về thẳng Xuân Mai luôn. Kêu đi chen chúc nhau mệt ơi là mệt, chị Nguyệt phải cho Hà ngồi lên cổ, Nguyên cũng cho Linh ngồi lên cổ (2 đứa nó học lớp 3 rồi cũng phải đến 25kg là ít - nghĩ mà sợ rồi), còn bà Hoa thì tím hết chân vì chặn vụ xe mày ngăn ko cho ông xe máy cắt ngang 2 đứa trẻ con vì sợ lạc mà...Nói chung đi chơi người lớn ko còn đỡ chứ lôi kéo cả bọn trẻ con đi thì mệt lắm, còn phải lo cho chúng nó nữa mà.
             Hôm nay. 11/10 mọi thứ lại trở lại bình thường, người lớn đi làm, bon trẻ đi học, Hà Nội lại trở về là Hà Nội theo đúng nghĩa của nó!!!

Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010

Toc ngắn!

            Hôm qua, hí hửng đi cắt tóc, thay đổi một chút cho đỡ xấu ấy mà. Vào quán một tay thợ ra cắt cho mình nhìn có vẻ chuyên nghiệp lắm. cắt một hồi lâu, chắc cũng phải hơn 1 tiếng mới xong. Đang ngắm ngía, một tay thợ khác bước ra nhìn rồi bảo, để anh sửa lại cho. Hắn lại cầm kéo, cắt tỉa bộ tóc của mình. Trong đầu nghĩ chắc cái đầu lại xấu tệ đây, ngồi một hồi tầm 30p thì anh ta cắt xong. Uhm, nhìn cũng được đấy chứ, có vẻ như ưng ý hơn lần trước. Mình có dò hỏi xem tình hình ép nhuộm ở đó thế nào, nhưng mà đắt quá, ép ko chưa kể nhuộm đã 700k rùi...Hic, mà còn ko biết có đẹp ko nữa, vì lần trước mình ép ko ăn thuốc nhìn chả khác gì tóc cũ của mình, chả ai  khen cả mà. Đang đắn đo ko biết có nên đầu tư vụ này ko đây? hihi

Thứ Tư, 6 tháng 10, 2010

Câu chuyện tình yêu cảm động!

Hãy sát đôi đầu ! Hãy kề đôi ngực !
Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài !
Những cánh tay ! Hãy quấn riết đôi vai !
Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt !
Hãy khăng khít những cặp môi gắn chặt
Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng;
Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng:
"Gần thêm nữa ! Thế vẫn còn xa lắm !"
...Này em , lại gần anh tí nữa , cho anh cảm nhận nhịp tim em khi em ở cạnh anh...

...Có một cô gái yêu một chàng trai một cách tình cờ , và họ lun nghĩ về người kia khi cả 2 cách nhau đến hơn 200 cây số . Họ ít khi gặp nhau , và chỉ nói chuyện được vài tiếng mỗi tuần qua internet . Không phải tình iu ảo . Họ gặp nhau tình cờ trong 1 mùa hè chói chang và tình cảm nảy sinh nhanh chóng . Trong kì nghỉ đó , họ tìm ra ở nhau nhiều điểm chung và cũng không ít lần họ tranh luận về 1 vấn đề gì đó . Và họ iu nhau !!!...

...Một đêm mưa , một người từ cách xa cô hơn 200km đi vào nhà cô và tìm cô . Mọi người nhận thấy nét mặt cô thoạt hiện lên niềm vui , và rồi từ từ chuyển sang bất ngờ , và sau cùng là hoảng hốt . Uhm , chàng trai kia k phải là người cô iu , người cô iu vẫn đang cách cô rất xa . Anh chàng đang nói chuyện với cô là bạn của người iu cô . Họ nói chuyện 1 lúc , người ta thấy cô gái đi theo chàng trai kia 1 cách vội vã . Họ ra bến xe và mua 2 vé , nhưng chuyến xe cuối cùng rời khỏi vùng quê đó chỉ còn lại 1 vé , và cô gái đẩy người con trai kia lên chuyến xe đó .
Xe đã chạy , và cô gái vẫn đứng đó . "Thế là 4 ngày nữa mới có xe rời khỏi nơi này , liệu có quá muộn để đi thăm 1 người sắp đi xa ?" Cô nghĩ thế , và lê bước trên con đường . Cô không về nhà . Ánh mắt nhìn về hướng xa xa , nơi bạn trai cô đang cố thở những hơi thở cuối cùng .
Ánh trăng dẫn đường cho cô tiến về phía trước , không một chút ngần ngại và sợ sệt . Mỗi bước chân cô đi , con tim cô lại bảo "thêm 1 bước nữa sẽ gần anh thêm tí nữa" . Nước mắt cô rơi , cô mún tìm một chỗ dựa và khóc 1 cách ngon lành như 1 đứa trẻ , nhưng đôi chân k dừng lại . Thật quá bất ngờ và đột ngột . Bạn trai cô đang ở bệnh viện , sau khi bị 1 tai nạn ô tô nghiêm trọng tối qua , và trong khi đang cấp cứu , người ta phát hiện ra anh bị tai nạn khi đang chạy xe từ nhà anh đến nơi cách đó 200km để gặp 1 người quan trọng . Không người thân , chỉ có một người bạn ở cùng phòng là biết anh ta muốn tìm ai , và người bạn đó đã tìm cô . "Sắp đến rồi , cố lên" .

Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm !
Ôi trời xa, vừng trán của của người yêu !
Cô vừa bước vừa nghĩ , 1 mình trong đêm tối . Mưa bắt đầu rơi và nặng hạt . Không có ai . Trên con đường dài thẳng tít và xa tắp . Ánh đèn vàng ngoại ô làm cô cảng cảm thấy lo lắng trong lòng . Bồn chồn và hoảng sợ , cô bước nhanh hơn và bắt đầu chạy . Mệt mỏi nhưng ko được phép nghỉ chân . Muộn lắm , muộn lắm rồi . Phải nhanh lên mới kịp . Bước mãi quên cả thời gian , trời đã bắt đầu sáng và mưa đã bắt đầu tạnh , nhưng con đường vẫn trống trải . Vẫn con đường thẳng tấp , nhưng không một bóng người . Cô đã quá mệt mỏi , nhưng vẫn cố lê bước . "Thêm 1 bước nữa rồi sẽ nghỉ , gần anh thêm 1 bước , 1 bước nữa , 1 bước nữa ..." . Và tổng cộng qua hàng vạn bước chân , cô đều nghĩ như thế , nhưng chưa hề dừng lại . Trái tim cô đang đập rất nhanh , và cô có thể nghe rõ tiếng nước mắt rơi trong đó...

...Ùa chạy vào bệnh viện , phòng cấp cứu và mọi người nhìn cô như 1 con ăn mày . Lếch thếch bùn đất , mồ hôi và gương mặt mệt mỏi . Uhm , cô đi gần 20 tiếng đấy . Anh vẫn nằm trên giường bệnh , bác sĩ đã bước ra cùng bộ mặt thất vọng . Cô ôm chầm lấy anh , và cười như 1 con cá vừa bị bắt lại được thả xuống nước...

...5 ngày sau đó , có 2 đám tang diễn ra tại 1 chỗ . Một chàng trai chết vì tai nạn giao thông , một cô gái chết vì kiệt sức và cứ mãi ôm chàng trai mà khóc . Tình yêu là như thế , và họ đã gần nhau , mãi mãi . Không ai biết họ cảm thấy thế nào , chỉ biết khi đưa cả 2 đi , họ chỉ thấy nụ cười trên 2 gương mặt...

...Gần anh tí nữa , cho anh nghe hơi thở em , em nhé...
Có một bận, em ngồi xa anh quá,
Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn.
Em xích gần thêm một chút: anh hờn.
Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa.
Anh sắp giận, em mỉm cười, vội vã
Đến kề anh, và mơn trớn: "Em đây !"
Anh vui liền; nhưng bỗng lại buồn ngay.
Vì anh nghĩ: thế vẫn còn xa lắm.

Hạnh phúc vô biên!

            " Hai người đàn ông bệnh nặng , được xếp chung một phòng tại bệnh viện. Một người được phép ngồi dậy mỗi ngày một tiếng để thông phổi. Giường ông ta nằm cạnh cửa sổ duy nhất trong phòng, người kia phải nằm suốt ngày. Hai người đã nói với nhau rất nhiều. Họ nói về vợ con, gia đình, nhà cửa, công việc, những năm tháng trong quân đội và cả những kì nghỉ đã trải qua.
             Mỗi chiều khi được ngồi dậy, người đàn ông cạnh cửa sổ dành hết thời gian để tả cho người bạn cùng phòng nghe những gì ông thấy được ngoài cửa sổ. Người kia mỗi chiều lại chờ đợi được sống trong cái khoảnh khắc 1 tiếng đó - cái thời gian mà thế giới của người đó mở ra sống động bởi những hoạt động và màu sắc bên ngoài.
            Cửa sổ nhìn ra một công viên với một cái hồ nhỏ xinh xắn. Vịt, ngỗng đùa giỡn trên mặt hồ trong khi bọn tre thả những chiếc thuyền giấy. Những cặp tình nhân tay trong tay nhau đi dạo giữa ngàn hoa và ráng chiều rực rỡ. Những cây cổ thụ sum suê tỏa bóng mát, và xa xa là đường chân trời của thành phố ẩn hiện. Khi người đàn ông bên cửa sổ mô tả bằng những chi tiết tinh tế, người kia có thể nhắm mắt và tưởng tượng ra cho riêng mình một bức tranh sống động.
             Một chiều, người đàn ông bên cửa sổ mô tả một đoàn diễu hành đi ngang qua. Dù không nghe được tiếng nhạc, người kia vẫn như nhìn thấy được trong tưởng tượng của người bạn cùng phòng.
             Ngày và đêm trôi dần...
             Một sáng khi mang nước đến phòng cô y tá phát hiện người đàn ông bên cửa sổ đã qua dời êm aistrong giấc ngủ. Cô báo cho người nhà đến mang ông đi. Một ngày kia, người đàn ông còn lại yêu cầu được chuyển đến bên cạnh cửa sổ. Cô y tá đồng ý để ông ta được yên tĩnh một mình. Chậm chạp gắng sức, ông nhổm dậy bằng hái cùi trỏ ngắm nhìn thế giới bên ngoài. Ông căng thẳng nhìn ra cửa sổ. Đối diện ông chỉ là bức tường xám xịt.
             Ông hỏi cô y tá điều gì khiến người bạn khốn khổ cùng phòng của ông đã mô tả cho ông nghe những điều tuyệt diệu qua cửa sổ. Cô y tá cho biết rằng người đàn ông đó bị mù và thậm chí ông ta cũng không thấy được bức tường nữa. Cô nói: Nhưng ông ta muốn khuyến khích ông can đảm lên.
              Có những hạnh phúc vô biên khi mang lại hạnh phúc cho người khác bất chấp hoàn cảnh riêng của mình. Nỗi khổ được chia se vơi nửa, nhưng hạnh phúc sẽ được nhân đôi."