Hoc vien tai chinh
Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010
Nhớ!
Ngồi rảnh rỗi quá lại thấy nhớ con. Nhớ những lúc nó í éo theo mẹ, nhớ những lúc nó cười duyên, nói chung là nhớ hết, đang cố chờ cho hết giờ để chạy về với con, bế con lên, hôn hít một lúc. Mẹ nhớ và yêu con nhiều!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét